Thuốc dùng từ liều thấp
đến liều cao, tăng dần liều lượng đến khi cắt cơn, duy trì liều đó 3 năm hoặc
lâu hơn nữa, nếu bệnh nhân không lên cơn nữa mới giảm liều dần rồi ngừng thuốc.
Không được cắt thuốc đột ngột vì dễ xảy ra trạng thái động kinh liên tục. Nếu
đã tăng liều đến liều lượng tối đa của một thuốc mà vẫn không cắt được cơn thì
thay thể bằng thuốc khác hoặc phối hợp thuốc; hơn nữa, cần lưu ý tương tác thuốc
và theo dõi tác dụng phụ do thuốc gây ra để khắc phục.
Thuốc điều trị động kinh
chủ yếu dùng ngoài cơn, khi bệnh nhân lên cơn cần giúp cho bệnh nhân khỏi ngã
gây chấn thương, không giữ chặt tay, chân bệnh nhân vì dễ gãy xương, sai khớp,
cần cho vào giữa hai hàm răng bệnh nhân một cuộn băng hoặc vật mềm để đề phòng
cắn lưỡi. Quan sát cơn, khám lâm sàng và cho ghi điện não, nếu bệnh nhân lên
cơn co giật liên tục thì cần dùng thuốc tiêm để cắt cơn (cấp cứu trạng thái động
kinh).
Việc chọn thuốc kháng động
kinh tùy thuộc vào tính hiệu quả cho từng loại cơn, tác dụng phụ của thuốc, dễ
sử dụng và giá cả. Các tác dụng phụ của thuốc không chỉ ảnh hưởng đến sự lựa chọn
thuốc của thầy thuốc mà còn là việc bệnh nhân có chấp nhận hay không. Tác dụng
phụ còn liên quan đến liều điều trị.
Tâm Đan
0 nhận xét:
Đăng nhận xét